OBITUARY Tuc Thi Truong January 10, 1935 – October 10, 2018 Play Tribute Movie Mrs. Trương Thị Tức was born in 1934 in Bình Thành Village, located in Khánh Hòa Province. She was the fourth daughter of Mr. Trương Khắc Thành and Mrs. Trần thị Tân. Mrs. Trương’s father held the office of Ninth Rank, also known as the platoon leader, under the Nguyễn Dynasty, responsible for the command and peacekeeping for Trảng Buông in the vicinity of Ninh Hòa.
He enjoyed an early retirement and joined his wife and children in Khánh Hòa where Mrs. Trương was born, raised, and attended the local elementary school along with her younger brother. Her mother passed away when Mrs. Trương was nine years old. Even though she lost her mom at a young age, she affectionately recalled her peaceful childhood in the village with many fond memories, where her father cultivated an orchard, garden, and rice paddies to nurture and sustain his beloved family.
In 1952, the political situation deteriorated, threatening their lives and personal safety. Mrs. Trương and her brother fled to Ninh Hòa District to live with their older married sister. Her brother continued his schooling, but unfortunately, she had to stay home for her safety and learned the arts of domesticity and family duties.
Mrs. Trương was reputed in the village for her artistic talents, well-manners, refulness, and taking on the responsibility of caring for her family. For these revered qualities and attributes, she was well-loved by all. In 1954, she met Mr. Trương Tấn Thục, a dignified, talented, and successful officer from the Vietnamese National Army (VNA), and they soon married.
After they married, she dutifully and honorably fulfilled her role of an officer’s wife and a loving mother. As her husband served in the Army Republic of Viet Nam (ARVN), she placed his career first, relocated their family to stay near him, and continued to raise their children. First and foremost, Mrs. Trương supported his patriotic military career from the home front as he fought bravely from remote combat units, while he attended the Vietnamese National Military Academy Đà Lạt, and the Thủ Đức Military Academy.
She selflessly and stoically stood by her husband. She became his emotional support, enabling him to serve his patriotic duty and cause. In April 1975, at the Fall of Sài Gòn, Mrs. Trương and her husband fled Việt Nam to avoid death and political persecution by the Communist victors.
Throughout all their seemingly insurmountable challenges of acculturation in America, she remained steadfast and loyal to her husband and unfailingly a devoted and loving mother. In 2000, her family learned of the tragic news and diagnosis of Mrs. Trương’s incurable Parkinson’s Disease. However, true to form, Mrs. Trương lived with dignity and with as much normalcy as possible.
She continued with her tireless work to support her husband and children, even as the ailment progressively mounted its attack on her body. In spite of her husband’s best efforts to care for her at home, her declining health required medical attention that could only be optimally provided by a professionally qualified facility. The family entrusted her to a retirement home with professional caregivers.
In spite of the extreme pain from Parkinson’s in the last days of her life, Mrs. Trương attempted to prolong her life, with the hope to afford her husband, children, and grandchildren for their final visits, an opportunity for each to express his or her love and affection to one another. In the early hours of October 10, 2018, Mrs. Trương said her final farewell to her earthly body and family, who will forever feel her loss and passing. As a wife, a mother, and grandmother, she will forever remain in her family’s heart and our soul.
(Vietnamese version) Bà Trương thị Tức, tự Trương thị Tuất, sanh năm 1934 tại làng Bình Thành, tỉnh Khánh Hòa, là con gái thứ tư của ông Trương Khắc Thành và bà Trần thị Tân. Thân phụ của Bà nguyên là Cửu Phẩm hay còn được gọi là Đội Trưởng của triều đình Nguyễn; ông đã được bổ nhiệm làm việc ở Trảng Buông, một vùng phụ cận Ninh Hòa. Thân phụ của Bà hồi hưu sớm và cùng gia đình về sinh sống lập nghiệp ở làng Bình Thành, Ninh Hòa nơi Bà được sinh ra và lớn lên.
Bà theo học tại một trường tiểu học tại làng Bình Thành cùng với người em trai của Bà. Đến khi Bà được chín tuổi thì thân mẫu của Bà qua đời. Tuy nhiên, những ngày thơ ấu của Bà là thời gian êm đềm nhất mà Bà thường nhắc nhở đến một cách trìu mến.
Đó là cuộc sống ở làng mạc yên bình với ruộng nương của gia đình cùng với cha và gia đình yêu dấu của Bà. Đến năm 1952, vì tình hình chính trị lúc bấy giờ bất ổn, thêm vào đó loạn lạc hoành hành khắp nơi vì chiến tranh, Bà đã cùng em trai về sống với người chị cả ở chợ quận Ninh Hòa để cho người em trai được tiếp tục đi học. Riêng Bà thôi học từ đó và lo chuyện nữ công, gia chánh trong gia đình.
Bà là một người khéo tay, nết na, và đảm đang, chăm sóc việc nhà một cách chu đáo cho nên luôn được mọi người yêu mến. Năm 1954, Bà gặp ông Trương Tấn Thục, một vị sĩ quan lịch lãm, tài ba, và ít lâu sau đó họ đã kết hôn. Từ đó, Bà đã chu toàn được thiên chức làm vợ và làm mẹ của mình.
Trong thời gian khi chồng bà phục vụ trong Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa (QLVNCH), bà đã theo chồng đi khắp nơi từ những đơn vị chiến đấu xa xôi hẻo lánh đến các quân trường như Võ Bị Quốc Gia Đà Lạt, Liên Trường Võ Khoa Thủ Đức mà chồng bà phục vụ. Bà luôn luôn là điểm tựa tinh thần cho chồng trong suốt thời gian dài ông phục vụ cho chính nghĩa. Tháng 4 năm 1975, khi cộng sản Việt Nam đánh chiếm miền Nam Việt Nam, Bà đã cùng chồng con di tản sang Hoa Kỳ.
Bà tiếp tục cố gắng làm tròn cái thiên chức làm vợ và làm mẹ của mình. Đến năm 2000 thì Bà mắc phải chứng bệnh nghiệt ngã Parkinson. Tuy nhiên, Bà vẫn duy trì đời sống bình thường cùng với gia đình thân yêu của Bà dù cho căn bệnh ngày càng hoành hành thân xác và tinh thần của Bà.
Cho đến khoảng cuối năm 2011 thì bệnh tình của Bà đã kéo dài trên 10 năm và gia đình đã cố gắng chăm sóc cho Bà gần hai năm tại nhà. Nhưng cuối cùng, gia đình đã phải đành đưa Bà vào nhà dưỡng lão để được các bác sĩ và y tá ngày đêm chăm lo cho Bà. Bà đã cố sức sống những ngày cuối đời của mình trong sự đau đớn tột cùng do căn bệnh Parkinson nghiệt ngã gây ra để chồng con còn có được Bà, được thăm viếng, được nhìn ngắm vợ và mẹ thân yêu, để cho chồng, các con, và các cháu được có cơ hội tỏ lòng yêu thương, và đền đáp lại công ơn chăm sóc chồng và nuôi dưỡng đàn con của Bà.
Sáng sớm ngày 10 tháng 10 năm 2018, Bà đã vĩnh viễn ra đi, để lại vô vàn tiếc nuối cho gia đình và người thân. Nhưng chắc chắn Bà, một người vợ, một người mẹ đáng quí, đáng yêu sẽ còn sống mãi trong tim của mỗi người.
If you found any mistakes, or you would like to add/remove to this obituary, please contact us by email: info@obituary.memorial. We never ask money for this.